
Vì sao thế nhỉ!
Podkast av Vì sao thế nhỉ!
Let's start with why! Chào cậu, Chúng mình là "Vì sao thế nhỉ!". Đây là chuỗi Minipodcast thường bắt đầu bằng những câu hỏi "Vì sao...?" dựa trên phương pháp First Principles Thinking - Tư duy Nguyên bản. Từ đó mang lại cho cậu những góc nhìn đa chiều về nhiều vấn đề khác nhau trong cuộc sống để có một tinh thần sống thật sự. Cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của các cậu rất nhiều! Thân mến, Vì sao thế nhỉ!
Tidsbegrenset tilbud
3 Måneder for 9,00 kr
Deretter 99,00 kr / MånedAvslutt når som helst.
Alle episoder
187 Episoder
Cậu biết không, rằng tình yêu vốn không thể sụp đổ ngay lập tức chỉ vì một câu nói, mà tình yêu sụp đổ vì rất nhiều câu nói trước đó, cộng với câu nói cuối cùng, ở giây phút cuối cùng. Giá như ngày ấy mình đủ bình tĩnh để nói một lời khác, đủ thấu đáo để hành động khác, hoặc đủ dũng khí để rẽ sang một lối đi khác… thì liệu mọi thứ có còn dừng lại ở hai chữ "kết thúc"? Giá như mình mạnh mẽ hơn một chút để giữ lấy người, và người cũng đủ kiên định để ở lại… thì có lẽ giờ đây chúng mình đã không chỉ là ký ức trong nhau. Nhưng tiếc thay, cuộc đời không vận hành bằng những điều “giá như”. Nó chỉ để lại những tiếng thở dài, những đêm thao thức và những trái tim vẫn chưa thôi tìm cách để níu giữ. Trong tập phát sóng tới đây, Visaothenhi!Radio đã nhận được nhiều dòng tâm sự đến từ những người từng yêu rất sâu, từng đau rất nhiều và mang cho mình những “giá như”. Họ viết cho những người từng là tất cả, gửi đến những mảnh ký ức chưa trọn vẹn một lời kết. Cùng chúng mình ngồi xuống một chút, lắng nghe những mẩu chuyện ấy, và xem thử đằng sau mỗi chữ "giá như" ấy, rốt cuộc là điều gì còn day dứt trong tim nhé.

| Cậu có đang mắc kẹt trong mội mối quan hệ mập mờ? | Bàn tay ấy, ta đã từng nắm không biết bao nhiêu lần, cũng từng dịu dàng trao nhau ánh nhìn trước bao người, tặng nhau những món quà mà ta cho là chân thành nhất. Giữa hai con người ấy là một mối quan hệ vượt khỏi giới hạn tình bạn, nhưng lại chẳng đủ rõ ràng để gọi tên là tình yêu. Nó lưng chừng, chông chênh, như đứng giữa một cây cầu mà cả hai đều không dám bước tiếp hay quay đầu. Tình cảm ấy cứ thế lớn dần theo năm tháng, nhưng danh phận thì vẫn mãi lửng lơ. Ta không biết mình là ai trong lòng người ấy, và cũng chẳng đủ dũng khí để hỏi. Còn họ, cũng chưa một lần gọi tên ta bằng những điều chắc chắn. Hai chữ “người yêu” nghe vừa gần gũi, vừa xa vời. Một lời thổ lộ tưởng như đơn giản lại trở nên quá sức, bởi ta sợ, sợ nếu nói ra rồi thì sẽ mất tất cả. Và cứ như thế, những yêu thương lặng thầm ấy ngày càng khiến người ta mỏi mệt. Những “lá thư không gửi” trong số tuần này cũng đang loay hoay trong chính mối quan hệ mập mờ đó, hãy cùng Visaothenhi!Radio ngồi lại, lắng nghe, để hiểu cảm giác "chẳng rõ ràng” này chông chênh đến nhường nào nhé.

Vì sao khi nói dối mũi Pinocchio lại dài ra? Hẳn đứa trẻ nào cũng đều từng nghe về câu chuyện cậu bé người gỗ Pinocchio biếng học, ham chơi, dễ bị xúi bẩy, và mỗi lần nói dối, mũi của cậu sẽ dài ra. Chi tiết này cũng được coi là biểu tượng kinh điển của văn học thiếu nhi và là hiện thân sinh động cho bài học về sự trung thực. Điều này đã ám ảnh và đi sâu vào tiềm thức của nhiều điều đứa bé, ngay cả mình hồi đó cũng đã từng tin: khi nói dối, chóp mũi sẽ bị kéo dài bất thường và mình sẽ bị phát hiện. Dám cá là chúng ta, cũng ít nhất đôi lần nói dối. Khi được hỏi “Bạn dạo này ổn không?” ngoài đời thật, hầu hết chúng ta theo phản xạ đều trả lời là “Cũng ổn". Ta hiểu rằng câu hỏi chỉ là một câu chào xã giao, không phải là lời mời để bàn về những thất vọng trong nghề nghiệp, khó khăn trong tình cảm, hoặc tình trạng bệnh tật của chúng ta. Nhưng câu trả lời né tránh này có thực sự được coi là nói dối hay không? Ẩn sâu sau những "lời nói dối" ấy là gì? Một nửa của sự thật, liệu có còn là sự thật hay không? Hãy cùng chúng mình đi tìm "sự thật" trong tập podcast ngày hôm nay nhé!

Tháng 5 về, nắng bắt đầu rực rỡ hơn, ve bắt đầu râm ran gọi hè, những chùm bằng lăng tím biếc như gom cả bầu trời vào trong ký ức, cũng là lúc những các bạn học sinh cuối cấp bước đứng trước ngưỡng cửa quan trọng mang tên Đại học. Thanh xuân là khoảng thời gian chúng mình chẳng thể nào níu giữ, nhưng lại luôn khắc ghi thật lâu, những ký ức về buổi chiều nắng nghiêng qua khung cửa sổ lớp học, lá thư để quên trong hộc bàn, hay lời chúc “thi tốt nhé” truyền tay nhau trong cuốn lưu bút. Dù sau này có đi thật xa, trưởng thành đến đâu, thì những năm tháng ấy sẽ luôn là điều đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Và trong tập radio tới đây, hãy cùng Vì sao thế nhỉ dừng lại một chút giữa guồng quay ôn luyện, thi cử để lắng nghe những lá thư chan chứa yêu thương, là lời nhắn nhủ từ bạn bè, từ chính những người từng đi qua mùa thi năm ấy gửi đến cậu – người đang viết nên những trang cuối cùng của tuổi học trò nhé!

Hồi còn bé xíu xiu, chúng mình có thể nói câu “Con yêu mẹ” vô số lần trong một ngày. Khi ấy, chẳng cần lý do để ôm mẹ thật chặt, chẳng ngại ngùng gì khi hôn mẹ giữa chốn đông người. Mọi sự yêu thương đều được thể hiện một cách bản năng, hồn nhiên và trọn vẹn. Nhưng càng lớn, ta lại càng thu mình lại. Có lẽ không phải vì yêu thương dành cho mẹ phai nhạt, mà vì đâu đó trong quá trình trưởng thành, chúng ta dần đánh mất sự tự nhiên trong cách thể hiện cảm xúc. Chúng ta bắt đầu im lặng trước chính những điều từng thân thuộc nhất. Chúng ta cứ lớn lên với những khoảng cách vô hình như thế, đôi khi giữa những người thân thiết nhất ta lại ngập ngừng và dè dặt. Càng trưởng thành, chúng ta càng trở nên khéo léo với thế giới bên ngoài, nhưng lại vụng về với chính người sinh ra mình. Có thể vì thế mà những lời yêu trong gia đình dần trở thành điều xa xỉ. Nhưng các cậu biết không, có những điều nếu chúng ta không nói ra bây giờ, sẽ chẳng còn cơ hội nào để nói ra. Nhân ngày của mẹ, hãy cùng nhau lắng nghe xem có điều gì mà những trái tim ấm áp kia còn ngập ngừng chưa dám tỏ bày với mẹ nhé.
Tidsbegrenset tilbud
3 Måneder for 9,00 kr
Deretter 99,00 kr / MånedAvslutt når som helst.
Eksklusive podkaster
Uten reklame
Gratis podkaster
Lydbøker
20 timer i måneden